Những nỗ lực của Chinh được đền đáp thật xứng đáng anh tốt nghiệp loại Giỏi và nằm trong top 20 của ĐH Bách khoa Hà Nội, anh còn là Thạc sĩ hóa học.
Phạm Đức Chinh (sinh năm 1993, xã Đông Vinh , huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình) sinh ra với tất cả những gì đau đớn nhất mà một đứa trẻ phải gánh chịu: dị dạng sọ mặt, không có gò má, hở hàm ếch, không vành tai và ống tai.
Chinh là con một, lại thiệt thòi đủ bề nhưng chưa bao giờ chúng tôi nghĩ sẽ bỏ mặc con”, bà Vũ Thị Oanh (mẹ Chinh) nói sau khi gõ cửa hết tất cả bệnh viện lớn nhất thủ đô để tìm ra bệnh và chạy chữa phẫu thuật cho con.
Gạt nước mắt, cả nhà Chinh gom hết tiền của, khăn gói từ Thái Bình lên Hà Nội, gõ cửa tất cả những bệnh viện lớn nhất thủ đô mới biết cậu bé bị mắc hội chứng Treacher Collins.
Vì cấu tạo tai không giống người thường, 3 tuổi, cậu bé Chinh mới có những phản xạ đầu tiên với âm thanh. Phải vài tháng sau, Chinh mới bật thốt tiếng gọi “bà” đầu đời. Phía ngoài cửa, những đứa trẻ cùng lứa với Chinh khi ấy đã chạy huỳnh huỵch, nói líu lo khắp xóm.
7 tuổi, cậu bé Chinh dồn hết can đảm thỏ thẻ với bố mẹ muốn đến trường. Trong suy nghĩ con trẻ, ham học là điều không tồn tại. Chinh bảo, khi ấy, chuyện duy nhất cậu nghĩ là muốn được bao đứa trẻ khác, sáng sáng í ới gọi nhau cắp cặp đến trường. Thậm chí, khi đối diện với mọi người, chàng trai Thái Bình không muốn bị gọi là “người khuyết tật vượt khó” bởi anh chỉ muốn được làm người bình thường.
Nhớ những ngày còn đi học, cậu bé Đức Chinh đều rất háo hức đến trường như bao đứa trẻ khác nhưng ở đây, anh lại trở thành tâm điểm của đám bạn cố ý trêu chọc mỗi giờ ra chơi. “Mọi người đều nghĩ tôi không thể đi học, thậm chí nói ‘vì khuyết tật nên được thầy cô nâng đỡ’. Lời xúc phạm nhiều đến nỗi không thể kể ra hết trong một ngày”, Chinh tâm sự.
Tuy nhiên, anh cho rằng không cần lên án những người bạn từ quá khứ đến hiện tại vì một vài lời xúc phạm trong lúc vui đùa hoặc cãi nhau.
Kết quả học tập của Chinh nổi bật nhất từ năm học lớp 8 với thế mạnh về các môn học tự nhiên như Toán, Lý, Hóa. Lên cấp 3, anh rục rịch tìm hiểu về ngành học và trường học trên các trang thông tin mạng xã hộ, liền cảm thấy ấn tượng với Đại học Bách Khoa từ những ngày đầu lớp 10. Vì vậy, Chinh vạch ra định hướng rõ ràng và mục tiêu ôn luyện bài bản. Ngoài những giờ học trên lớp, anh học thêm những lớp học do nhà trường tổ chức.
“Bên cạnh đó, tôi làm lại những tập đề cũ của anh chị học thêm tại trung tâm luyện thi (CĐSP Thái Bình), đồng thời tôi đã tìm kiếm những tài liệu trắc nghiệm liên quan đến hóa học, các đề thi thử của một số trường để luyện thi”, Chinh chia sẻ.
Khi lên đại học, Chinh được bạn bè đón nhận và thầy cô giúp đỡ tận tình. Anh cũng ngạc nhiên bởi các bạn không những không kỳ thị, mà còn giúp đỡ anh trong quá trình tiếp nhận, lĩnh hội kiến thức. Có hôm không nghe rõ thầy giảng, Chinh được bạn bè giảng lại và cho mượn tài liệu để tham khảo.
Năm 2017, anh tốt nghiệp loại giỏi với số điểm 3.2 và nằm trong top 20 của trường. Riêng kì 1 năm 3, anh là một trong hai người được học bổng loại A với số điểm là 3.9/4.
Sau khi tốt nghiệp, Chinh tiếp tục ở lại trường học cao học và làm trợ lý nghiên cứu, phát triển các ứng dụng hợp chất thiên nhiên của Đại học Bách khoa Hà Nội. Ở đây, song song với việc nghiên cứu, anh có cơ hội hướng dẫn các bạn sinh viên làm thí nghiệm khoa học, nghiên cứu và phát triển các đề tài mới có tính ứng dụng thực tiễn cao.
Hiện tại, chàng trai Thái Bình đã tốt nghiệp Thạc sĩ Hóa học và tiếp tục chặng đường nghiên cứu khoa học tiếp theo. Công việc chính của Chinh gắn liền với nghiên cứu các quá trình- thiết bị trong công nghệ hóa học với trọng tâm là quá trình oxi hóa tiên tiến để xử lý nước thải; nghiên cứu công nghệ cô đặc nước trái cây ở nhiệt độ thấp và áp suất thường (cùng nhóm PGS.TS. Nguyễn Minh Tân).
Với vai trò là một trong những Thạc sĩ nghiên cứu về công nghệ hóa học, Nguyễn Đức Chinh không gặp áp lực trước sự kỳ vọng của xã hội về những phát minh hay nghiên cứu có ích cho thực tiễn. Trọng tâm là nghiên cứu các quá trình oxy hóa tiên tiến để xử lý nước thải; nghiên cứu công nghệ cô đặc nước trái cây ở nhiệt độ thấp và áp suất thường, Thạc sĩ Chinh hy vọng sẽ đem lại những tác động tích cực đến sự phát triển thực tiễn của xã hội.